Nguyên nhân gây bệnh dại ở mèo và cách phòng chống hiệu quả

Bệnh dại ở mèo là một căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm, không chỉ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của mèo mà còn có thể gây nguy hiểm cho con người. Việc hiểu rõ về nguyên nhân, triệu chứng và cách phòng ngừa bệnh dại ở mèo là vô cùng quan trọng để bảo vệ thú cưng của bạn và an toàn cho gia đình. 

Bệnh dại là gì?

Bệnh dại, còn được biết đến với tên gọi là bệnh dại hoặc bệnh dại, là một căn bệnh nghiêm trọng do một loại virus thuộc họ Rabies virus gây ra. Virus này có khả năng tấn công và ảnh hưởng đến hệ thần kinh trung ương của các động vật có vú, bao gồm cả mèo, chó, và con người.

Khi virus dại xâm nhập vào cơ thể, nó thường khu trú và phát triển trong các mô thần kinh. Virus gây ra sự viêm nhiễm nặng nề ở não và tủy sống, dẫn đến các triệu chứng rối loạn thần kinh nghiêm trọng. 

Sự tấn công của virus gây ra viêm não, liệt, và những rối loạn khác trong hoạt động của hệ thần kinh, khiến cho con vật hoặc con người trở nên hoảng loạn, dễ cáu kỉnh, và có thể hành xử một cách bất thường. Những con vật hoặc người mắc bệnh dại có thể trở nên hung dữ, không kiểm soát được hành vi của mình và có nguy cơ tấn công người khác.

Nguyên nhân gây bệnh dại ở mèo và cách phòng chống hiệu quả

Một trong những đặc điểm đáng lo ngại của bệnh dại là tỷ lệ tử vong gần như 100% nếu không được điều trị kịp thời. Sau khi các triệu chứng lâm sàng của bệnh dại xuất hiện, bệnh tiến triển nhanh chóng và thường dẫn đến cái chết chỉ trong vài tuần. 

Các triệu chứng lâm sàng thường bao gồm những cơn co giật, liệt cơ, khó thở, và suy giảm chức năng thần kinh nặng nề, dẫn đến tình trạng hôn mê và tử vong.

Bệnh dại không chỉ nguy hiểm cho các loài động vật mà còn có thể lây nhiễm sang con người qua vết cắn hoặc cào từ động vật bị bệnh. Do đó, việc phòng ngừa và tiêm phòng dại cho các động vật nuôi là rất quan trọng để bảo vệ sức khỏe cộng đồng và giảm thiểu nguy cơ lây nhiễm.

Tác nhân gây bệnh dại ở mèo

Virus gây bệnh dại ở mèo là một loại virus có khả năng gây hại nghiêm trọng cho hệ thần kinh trung ương, bao gồm cả não bộ và tủy sống của mèo. Khi virus xâm nhập vào cơ thể, nó tấn công các tế bào thần kinh và từ đó lan rộng khắp cơ thể thông qua hệ thống thần kinh, dẫn đến các triệu chứng lâm sàng đặc trưng của bệnh dại. 

Không chỉ mèo, virus này còn có khả năng gây bệnh trên hầu hết các loài động vật có vú khác. Trong số đó, chó và người là những đối tượng dễ bị ảnh hưởng nhất. Điều này làm cho bệnh dại trở thành một vấn đề sức khỏe cộng đồng quan trọng vì nguy cơ lây nhiễm từ động vật sang người.

Tác nhân gây bệnh dại ở mèo 1

Virus dại thường phát triển và lây lan mạnh mẽ trong điều kiện thời tiết nắng nóng. Các tháng giữa năm, khi nhiệt độ tăng cao, là thời điểm mà các loài chó mèo có nguy cơ mắc bệnh cao nhất. Điều này có thể do tác động của nhiệt độ cao lên hệ miễn dịch của động vật, làm chúng dễ bị tổn thương trước sự xâm nhập của virus.

Một đặc điểm nguy hiểm khác của virus dại là khả năng lây truyền cực kỳ nhanh chóng. Virus này tồn tại trong nước bọt của các loài động vật mắc bệnh và có thể được truyền qua các vết cắn, vết cào, hoặc thậm chí qua liếm lên các vết thương hở của người hoặc động vật khác. 

Khi một con vật mắc bệnh cắn hoặc cào một con vật khác, virus sẽ nhanh chóng truyền từ con vật bị nhiễm sang con vật khác hoặc người. Đặc biệt, với tính chất truyền nhiễm cao như vậy, một khi bị phơi nhiễm, khả năng lây lan trong cộng đồng động vật hoặc sang con người là rất lớn, đặt ra một mối đe dọa nghiêm trọng đến sức khỏe và sự an toàn.

Tác nhân gây bệnh dại ở mèo 2

Do đó, việc phòng ngừa bệnh dại ở mèo và các động vật khác là rất cần thiết. Các biện pháp bao gồm tiêm phòng định kỳ, kiểm soát sự tiếp xúc với các động vật hoang dã, và đảm bảo an toàn khi tiếp xúc với động vật có dấu hiệu bất thường. Hành động kịp thời và hiểu biết về nguy cơ của bệnh dại sẽ giúp bảo vệ sức khỏe của cả động vật và con người khỏi căn bệnh nguy hiểm này.

Biểu hiện bệnh dại ở mèo

Mèo thường có nguy cơ mắc bệnh dại thấp hơn so với chó, với tỷ lệ mắc bệnh chỉ khoảng 2 – 5%. Nguyên nhân chính là do mèo thường sống độc lập, ít tiếp xúc với các động vật khác hơn. Tuy nhiên, khi mắc bệnh dại, mèo vẫn có thể phát triển triệu chứng bệnh tương tự như ở chó. 

Mèo bị bệnh dại thường tìm nơi yên tĩnh, ẩn mình trong bóng tối và có hành vi bất thường như kêu gào không ngừng, bồn chồn và không thể nằm yên tại một chỗ. Khi bị người chạm vào, mèo có thể phản ứng mạnh mẽ bằng cách cắn hoặc cào, dẫn đến nguy cơ lây lan virus dại qua những vết thương này.

Giai đoạn ủ bệnh dại ở mèo có thể kéo dài từ 2 đến 10 ngày. Trong khoảng thời gian này, mèo có thể xuất hiện một số thay đổi nhỏ về sức khỏe nhưng không rõ ràng. Các triệu chứng ban đầu của bệnh dại có thể không dễ nhận thấy và bao gồm:

Biểu hiện bệnh dại ở mèo 1

Sốt và đau cơ: Mèo có thể bị sốt và cảm thấy đau cơ, nhưng triệu chứng này có thể không rõ ràng.

Tính cách thay đổi: Mèo có thể trở nên cáu gắt, bồn chồn và dễ bị kích thích. Đây là các phản ứng phổ biến khi mèo cảm thấy không khỏe và khó chịu.

Sợ ánh sáng: Mèo bị bệnh dại có thể biểu hiện sự sợ hãi đối với ánh sáng, đặc biệt là ánh đèn sáng.

Rối loạn tiêu hóa và hô hấp: Mèo có thể gặp phải tình trạng nôn mửa, tiêu chảy và ho hen, làm cho tình trạng sức khỏe của chúng càng thêm nghiêm trọng.

Chán ăn: Mèo có thể không còn muốn ăn uống, gặp khó khăn trong việc nhai nuốt thức ăn, dẫn đến tình trạng chán ăn và sụt cân.

Dấu hiệu của thể dại đơ ở mèo

Một thể bệnh dại khá phổ biến ở mèo là thể dại đơ. Trong thể dại này, mèo thường không biểu hiện sự hung dữ như ở thể dại khác và ít khi có hành vi cắn xé. Thay vào đó, mèo mắc thể dại đơ thường có các biểu hiện như:

Liệt và yếu cơ: Mèo có thể gặp chứng liệt ở chân, cơ hàm, hoặc các phần cơ thể khác, dẫn đến sự yếu đuối và khó khăn trong việc di chuyển.

Biểu hiện bệnh dại ở mèo 2

Hàm trễ và lưỡi thè ra: Mèo có thể có hàm trễ xuống, lưỡi thè ra ngoài, tạo dáng vẻ như thể cơ thể bị “đơ” hoặc không còn điều khiển được.

Nước dãi nhiều: Mèo có thể bị nước dãi lòng thòng xung quanh miệng, đây là dấu hiệu cho thấy chức năng nhai và nuốt của chúng đang gặp vấn đề.

Khó khăn trong việc nhai nuốt: Việc nhai và nuốt thức ăn trở nên khó khăn hơn, dẫn đến tình trạng chán ăn và sụt cân.

Những dấu hiệu này thường xuất hiện trong giai đoạn cuối của bệnh dại và cần được nhận diện sớm để thực hiện biện pháp cách ly và điều trị kịp thời. Nếu nghi ngờ mèo của bạn mắc bệnh dại, hãy liên hệ ngay với bác sĩ thú y để được tư vấn và xử lý thích hợp nhằm bảo vệ sức khỏe của cả mèo và những người xung quanh.

Dấu hiệu của thể dại cuồng ở mèo

Thể dại cuồng, hay còn gọi là thể dại kích thích, là một dạng của bệnh dại ở mèo với những triệu chứng đặc trưng rất nghiêm trọng và dễ nhận biết. Các dấu hiệu của thể dại cuồng thường bao gồm:

Chảy nước dãi và sùi bọt mép: Mèo mắc bệnh dại cuồng thường có nước dãi chảy liên tục và sùi bọt quanh mép, dấu hiệu rõ ràng của sự rối loạn chức năng miệng và họng.

Biểu hiện bệnh dại ở mèo 3

Lo lắng và bồn chồn: Mèo sẽ biểu hiện sự lo lắng cực độ, không yên tĩnh, thường xuyên di chuyển quanh khu vực mà chúng sống. Một triệu chứng đặc biệt là sự sợ hãi đối với nước, có thể biểu hiện qua việc mèo tránh xa các nguồn nước hoặc sợ tiếng nước chảy.

Hung hãn và dữ tợn: Mèo mắc thể dại cuồng có xu hướng trở nên rất hung hãn, dễ bị kích động và nhe răng ra như thể sắp sửa tấn công hoặc cắn xé bất cứ ai hoặc bất cứ vật gì gần gũi với chúng.

Chán ăn: Mèo có thể không còn hứng thú với thức ăn, dẫn đến việc chán ăn và không tiêu thụ đủ thức ăn cần thiết cho cơ thể.

Hành vi bất thường: Một dấu hiệu rõ ràng của thể dại cuồng là hành vi tự hủy hoại bản thân, như cắn xé hoặc cào cấu chính cơ thể mình. Mèo có thể có xu hướng cào, cắn xé hoặc tấn công cả người và các vật thể xung quanh.

Mặc dù thể dại cuồng ít phổ biến hơn so với thể dại đơ, nhưng tính hung hãn và hành vi bất thường của nó đòi hỏi phải được xử lý ngay lập tức. Khi phát hiện các triệu chứng này ở mèo, bạn nên liên hệ ngay với cơ quan kiểm soát động vật hoặc bác sĩ thú y để được hướng dẫn và can thiệp kịp thời.

Biểu hiện bệnh dại ở mèo 4

Ngoài ra, vì bệnh dại có khả năng lây nhiễm từ động vật bệnh sang động vật khỏe mạnh qua các vết cắn hoặc cuộc ẩu đả, nếu gia đình bạn đang nuôi mèo, bạn nên kiểm tra xem mèo có dấu hiệu của cuộc ẩu đả hay không, như vết cắn hoặc vết trầy xước. 

Virus bệnh dại có thể tồn tại trên da hoặc lông của mèo trong khoảng thời gian lên đến 2 giờ đồng hồ. Vì vậy, khi kiểm tra mèo, hãy đeo găng tay và mặc áo quần dài tay để giảm thiểu nguy cơ tiếp xúc trực tiếp với virus. 

Nếu phát hiện các dấu hiệu như vết cắn, vết trầy xước, vảy, lông xù với vùng nước bọt đã khô, hoặc nhiều bọc mủ, hãy đưa mèo đến bác sĩ thú y ngay lập tức để được kiểm tra và điều trị kịp thời.

Mèo bị bệnh dại có chữa được không?

Bệnh dại là một bệnh truyền nhiễm nguy hiểm gây ra bởi virus dại, loại virus này chủ yếu xâm nhập và cư ngụ trong các mô cơ của động vật. Khi virus dại xâm nhập vào cơ thể mèo, nó bắt đầu quá trình lây lan nhanh chóng. 

Chúng sẽ tiếp tục phát triển và di chuyển từ mô cơ vào các dây thần kinh. Sau một thời gian ngắn, thường là chưa đầy ba tháng, virus bắt đầu “xâm chiếm” các dây thần kinh trung ương, gây tổn thương nghiêm trọng cho não và tủy sống của mèo.

Trong giai đoạn này, bệnh dại ở mèo tiến triển rất nhanh chóng. Các triệu chứng của bệnh trở nên rõ ràng và nghiêm trọng hơn theo thời gian. Khi bệnh dại đã phát triển, mèo sẽ chỉ còn sống được thêm khoảng 4 đến 5 ngày. Đây là khoảng thời gian rất ngắn và thường không đủ để điều trị hiệu quả nếu không phát hiện và can thiệp sớm.

Mèo bị bệnh dại có chữa được không? 1

Khi mèo mắc bệnh dại, virus dại không chỉ tồn tại trong các mô cơ mà còn có mặt với nồng độ cao trong các dịch tiết của cơ thể, chẳng hạn như nước bọt, nước mắt, nước tiểu, và sữa của mèo cái. Do đó, virus có thể dễ dàng lây lan qua các vết cắn hoặc tiếp xúc với các dịch tiết này, làm gia tăng nguy cơ lây nhiễm cho các động vật khác và cả con người.

Hiện tại, một khi bệnh dại đã được chẩn đoán ở mèo và các triệu chứng đã xuất hiện, việc điều trị bệnh dại là rất khó khăn và gần như không khả thi. Bệnh dại thường được coi là không thể chữa khỏi khi triệu chứng đã phát triển. 

Điều quan trọng nhất là phòng ngừa và tiêm phòng cho mèo trước khi bệnh phát triển. Tiêm phòng đúng cách và theo lịch trình khuyến cáo là biện pháp hiệu quả nhất để bảo vệ mèo và ngăn ngừa bệnh dại.

Phương pháp phòng ngừa bệnh dại ở mèo

Việc phòng ngừa bệnh dại ở mèo là rất quan trọng để bảo vệ sức khỏe của cả mèo và người xung quanh. Một trong những phương pháp hiệu quả nhất để ngăn ngừa bệnh dại là sử dụng vaccine. 

Phương pháp phòng ngừa bệnh dại ở mèo 1

Vaccine hoạt động bằng cách kích thích hệ miễn dịch của cơ thể, giúp nó nhận diện và chống lại các tác nhân gây bệnh. Vaccine chứa các kháng nguyên giống như các sinh vật gây bệnh nhưng không gây ra bệnh. 

Điều này cho phép hệ miễn dịch “học” cách phản ứng với tác nhân gây bệnh mà không thực sự bị nhiễm bệnh, từ đó giảm thiểu nguy cơ mắc bệnh hoặc giảm mức độ nghiêm trọng nếu bệnh xảy ra.

Tiêm vaccine là phương pháp phòng ngừa bệnh dại hiệu quả nhất hiện nay. Mèo nên được tiêm vaccine phòng bệnh dại lần đầu khi chúng đạt từ 4 đến 6 tháng tuổi. Sau lần tiêm đầu tiên, việc tiêm nhắc lại vaccine sẽ cần được thực hiện hàng năm để đảm bảo rằng hệ miễn dịch của mèo luôn được duy trì ở mức tối ưu và có khả năng bảo vệ khỏi bệnh dại.

Phương pháp phòng ngừa bệnh dại ở mèo 2

Ngoài việc tiêm vaccine định kỳ, một biện pháp quan trọng khác trong việc phòng ngừa bệnh dại là kiểm soát môi trường sống của mèo. Nên nuôi mèo trong nhà để giảm thiểu nguy cơ tiếp xúc với các động vật hoang dã hoặc các nguồn lây nhiễm bệnh. 

Đặc biệt, không nên để mèo đi lang thang bên ngoài hoặc bỏ nhà đi bụi, vì điều này làm tăng khả năng mèo tiếp xúc với các vật nuôi khác có thể mang mầm bệnh dại.

Một biện pháp phòng ngừa bổ sung là triệt sản cho mèo, đặc biệt là trong giai đoạn sinh sản, để tránh việc mèo đi lang thang tìm bạn tình hoặc phát sinh các hành vi nguy hiểm khác. Triệt sản không chỉ giúp kiểm soát dân số mèo mà còn làm giảm nguy cơ mèo gặp phải các nguy cơ sức khỏe khác, bao gồm bệnh dại.

Cách xử lý khi bị mèo dại cắn

Khi bạn bị mèo cào hoặc cắn, đặc biệt nếu vết thương có chảy máu, việc xử lý sơ cứu kịp thời và đúng cách là rất quan trọng. Đây là bước đầu tiên và thiết yếu để giảm nguy cơ lây nhiễm bệnh dại.

Sơ cứu vết thương ngay lập tức

Rửa sạch vết thương: Ngay khi có vết cào hoặc vết cắn, bạn cần rửa vết thương ngay lập tức dưới vòi nước chảy để loại bỏ càng nhiều vi khuẩn và virus càng tốt. Nếu có sẵn xà phòng, hãy rửa vết thương với xà phòng trong ít nhất 10 đến 15 phút. Nếu không có xà phòng, vẫn nên rửa bằng nước chảy để giảm thiểu nguy cơ lây nhiễm.

Cách xử lý khi bị mèo dại cắn 1

Vệ sinh với cồn sát khuẩn: Sau khi rửa sạch vết thương, dùng cồn sát khuẩn để khử trùng vùng da quanh vết thương. Việc này giúp tiêu diệt vi khuẩn và virus còn sót lại trên bề mặt da. Tuyệt đối không bịt kín vết thương, cũng như không nên cố gắng chích hoặc nặn máu từ vết thương, vì điều này có thể làm tăng nguy cơ lây nhiễm và kích thích virus xâm nhập sâu vào máu.

Bảo vệ vết thương: Sau khi sơ cứu, hãy bảo vệ vết thương bằng băng cá nhân sạch để ngăn bụi bẩn và vi khuẩn tiếp xúc với vết thương, đồng thời giúp vết thương nhanh lành hơn.

Theo dõi tình trạng và quyết định tiêm phòng

Tiêm phòng dại: Nếu vết cắn hoặc cào từ mèo xảy ra trên phần ngực trở lên, hoặc nếu mèo nghi ngờ mắc bệnh dại, bạn nên đi tiêm phòng dại ngay lập tức. Việc tiêm phòng này rất quan trọng để ngăn ngừa nguy cơ lây nhiễm bệnh dại.

Cách xử lý khi bị mèo dại cắn 2

Theo dõi mèo: Trong trường hợp vết thương nằm ở các khu vực khác trên cơ thể và mèo đã được tiêm phòng dại hoặc chưa có dấu hiệu bệnh dại rõ ràng, bạn có thể theo dõi tình trạng của mèo thêm một thời gian. 

Tuy nhiên, nếu mèo có những biểu hiện nghi ngờ như cào hoặc cắn mà không bị trêu chọc, chảy nước dãi nhiều, ăn các vật không bình thường, sợ ánh sáng hoặc âm thanh, bạn nên đi tiêm phòng ngay lập tức. Những triệu chứng này có thể là dấu hiệu của bệnh dại, và việc tiêm phòng kịp thời sẽ bảo vệ bạn khỏi nguy cơ nhiễm bệnh.

Cách xử lý khi bị mèo dại cắn 3

Việc xử lý kịp thời và chính xác không chỉ giúp bảo vệ sức khỏe của bạn mà còn góp phần ngăn ngừa sự lây lan của bệnh dại, một căn bệnh nguy hiểm có thể gây tử vong nếu không được điều trị.

Bệnh dại ở mèo là một mối đe dọa nghiêm trọng, nhưng hoàn toàn có thể phòng ngừa nếu chúng ta có sự chuẩn bị và hiểu biết đầy đủ. Việc tiêm phòng định kỳ, giám sát chặt chẽ thú cưng, và áp dụng các biện pháp an toàn trong quá trình nuôi dưỡng là những cách hiệu quả nhất để bảo vệ mèo của bạn khỏi bệnh dại.